Mình xin mở đầu câu chuyện bằng một kí ức thơ ấu như thế này: hồi bé mình có tính ki bo, hay tiếc của, ăn thì chả ăn được mấy đâu, nhưng cái gì cũng phải xí phần về thật nhiều. Nhớ có lần được mua cho một cái bánh mì pa-tê, món mình thích điên, thế là mình ngồi ngắm cái bánh mì chán ra rồi mới ăn, ăn từ tốn, ăn từ đầu trên xuống rồi lại ăn từ đầu dưới lên, để dành cái phần giữa nhiều nhân nhất để ăn miếng cuối cho đỡ tiếc. Hận là trời không chiều lòng người, đến cái miếng ngon nhất thì lóng ngóng đánh rơi mịe xuống đất, thế là mất ăn. Tiếc ngẩn ngơ

Câu chuyện thứ hai vẫn là chuyện hồi bé và hồi hơi lớn hơn một tí, vẫn về tính hay tiếc của để dành. Ngày trước mình có thói hay chờ đến một dịp đặc biệt để làm một việc đặc biệt. Ví dụ như: “Ối, cái váy/áo xinh thế kia, mặc ngày thường thì phí mất, phải chờ đến hôm nào đặc biệt tí”. Tóm lại, cái dịp đặc biệt ấy lâu đến vãi chưởng, vì dịp nào mình cũng cho rằng chưa đủ đặc biệt, và cái món đồ kia thì cũng cả đời nằm trong tủ để chờ dịp đặc biệt mà chính chủ nhân của nó cũng chưa biết là bao giờ mới tới.

Bạn đang xem: Save the best for last nghĩa là gì

Đến mức, có lần chị gái của mình phải kể cho mình một câu chuyện, đại để như sau: Có một cô kia được con trai tặng cho một chuỗi hạt rất đẹp, nhưng cô chẳng dám đeo bao giờ, mà cứ muốn chờ một dịp đặc biệt mới đem ra dùng. Rồi bất hạnh ập đến, cô lâm bệnh nặng qua đời, và khi con trai cô dọn dẹp đồ của mẹ thì bắt gặp chuỗi hạt được gói gọn gàng trong một cái khăn mùi xoa, chưa được dùng bao giờ.

Chị gái mình kết luận: Hãy để mỗi ngày đều là một ngày đặc biệt.

Hồi đấy, mình nghe câu chuyện ấy thấm thía lắm, thấy thương chuỗi hạt chưa được đeo bao giờ. Nhưng bảo lấy quần áo đẹp ra mặc thì vẫn nhất định không, bởi mình nghĩ: “Chắc số mình cũng không nhọ như cô trong truyện, thôi thì cứ chờ thêm ít lâu, dịp đặc biệt thế nào cũng đến”.

Đấy chỉ là câu chuyện lúc nhỏ thôi, chứ lúc lớn thì mình khác lắm rồi.

Một hôm mình lướt facebook thấy bộ ảnh như dưới đây. Cái gì đẹp là mình đọc tất nên tất nhiên là mình đọc.

Link đây: http://langnhincuocsong.com/cuoc-song/suy-ngam-ve-triet-ly-cuoc-song-qua-nhung-trai-nghiem-cua-mot-binh-nuoc-92756.html

Nhưng thôi down về post ở đây luôn (post kiểu lười ko có caption, muốn đọc caption thì nhấn link ạ)

Thực ra đọc vào lúc tâm trạng thì thấy nó cũng đúng lắm . Nhưng nhờ đã trải qua nhiều lần rơi bánh mì, nhiều bộ đồ đẹp phải nằm trong tủ đến lỗi mốt thì dần dần đứa não chậm như mình cũng chẳng tin vào cái việc “Save the best for last” nữa.

Bởi, đã có rất nhiều lần, mình định nói một câu yêu thương, định bày tỏ một cử chỉ tin cậy, nhưng lại nghĩ: “hay giờ chưa phải lúc, thôi để lần sau”.

Và nhiều khi, cái lần sau đấy chẳng đến nữa.

Xem thêm: Shop House Là Gì – đặc điểm Căn Hộ Shophouse Là Gì

*

For someone used to be there.

Xong mình nhớ đến một câu hát “Hãy yêu như là yêu lần cuối, và như là yêu lần mới đâu ngờ”.

Đại khái ý mình không phải là yêu đương thì cứ nhắm mắt nhắm mũi vào mà yêu, không cần biết tốt xấu, đúng sai gì cả. Thế thì hơi hại não. Mình chỉ nghĩ quan điểm: “Right time, wrong person” hay “Wrong time, right person” mang tính chất tự động viên nhiều hơn. Vì “the time will never be just right”.

Biết thế nào là người tốt nhất, biết thế nào là điều tốt nhất. Ở mỗi thời điểm, những thứ tốt nhất của mỗi người là khác nhau. Những thứ quý giá của năm trước, hay thậm chí chỉ của tháng trước hay tuần trước thôi thì có thể bây giờ đã là một thứ nằm ngoài sự quan tâm của bạn.

Có bạn bảo, mình yêu mối tình đầu bằng tất cả những gì tốt đẹp nhất rồi, giờ yêu người tiếp theo sợ chẳng còn gì cho họ. Ơ, thế không yêu làm sao biết. Nếu bạn yêu tình đầu bằng thứ tình cảm trong trẻo không toan tính, thì biết đâu ở mối tình sau, bạn sẽ có những sự chín chắn, nhường nhịn nhất định để tặng cho nhau. Rồi thì kể cả mối tình thứ ba, thứ tư hay thứ e nờ đi chăng nữa, mình tin chúng ta vẫn sẽ có những thứ hay ho dành cho đối phương.

Chẳng ai định nghĩa được thế nào mới là tốt nhất. Cũng chẳng rõ tình cảm thế nào là cạn hết?

Mình cho rằng, chỉ cần gặp đúng người, tình cảm dù có cạn cũng sẽ lại dạt dào.

Giữa người với người có thể gần cũng có thể xa

Giữa việc với việc có thể phức tạp cũng có thể giản đơn

Giữa tình cảm với tình cảm có thể sâu cũng có thể nông.

Chỉ cần quản tốt việc của bản thân.

Xem thêm: Tải Game Pony Miễn Phí, ‎my Little Pony Rainbow Runners Trên App Store

Còn vạn sự tùy duyên.

*

À quên, còn cần “giữ lòng yêu cứ phơi phới” nữa chứ ????

Chuyên mục: Hỏi Đáp