“Phim Noir là một thuật ngữ điện ảnh có nguồn gốc từ một thuật ngữ tiếng Pháp, dịch theo nghĩa đen là “phim đen.”

*

Đây là một phong cách làm phim đen trắng nở rộ từ thập niên 40 trải dài tới tận đầu thập kỷ 60 ở Hollywood.

Bạn đang xem: Noir là gì

Phim Noir là những bộ phim đen trắng lấy ánh sáng có độ tương phản cao làm chủ đạo, nên những bộ phim cùng thể loại về sau này bị ảnh hưởng rất nhiều.

Phim Noir thường tập trung kể những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn.

Các bộ phim này không có những cảnh kỹ xảo hay dựng cảnh cầu kỳ mà thường tập trung vào việc khai thác cốt truyện, đối thoại thông minh, hài hước để nhằm tạo nên sức hấp dẫn của bộ phim.”

Trong thời đại của phim màu, có rất nhiều thứ mà các nhà làm phim có thể học từ các bộ phim noir cổ điển với sắc trắng – đen và độ tương phản cao.

Xem thêm: Deadlock Là Gì – định Nghĩa, Ví Dụ, Giải Thích

Hẳn rằng chúng ta đều đã gặp những người có ác cảm một cách rõ ràng với những bộ phim đen trắng, vì bất cứ lý do gì (hoặc cũng có thể bạn là một người trong số họ). Nhưng trong video của Jack Nugent của Now You See It dưới đây, anh đã chỉ ra rằng phim noir không chỉ là những bộ phim quan trọng, mà chúng còn làm được những điều tương tự, thậm chí là còn hơn những gì mà các bộ phim màu có thể làm được. Hãy xem video dưới đây để tìm hiểu về các các kỹ thuật làm phim đen trắng có thể trở nên quan trọng đối với quay phim trong thời đại của phim màu.

Video trình bày vấn đề cơ bản của mình bằng cách nhìn qua một ống kính đơn sắc của phim noir, vì phim noir là loại phim dùng màu đen và trắng để thể hiện cho tất cả.

Nugent bắt đầu thử nghiệm của mình bằng cách cho thấy điều gì không hoặc ít xuất hiện trong phim noir bằng cách cho chúng ta thấy điều gì xảy ra khi, theo như anh nói, “đen – trắng đã không được thực hiện đúng cách”. Để làm sáng tỏ điều này, video có đưa ra một số ví dụ nhái lại phim noir, đặc biệt là Saturday Night Live, một bộ phim hài nhại lại (parody) Casablanca. Phim này không tuân theo các quy tắc chủ yếu trong phim noir một cách nghiêm túc, nhưng nó sử dụng nhiều yếu tố hình ảnh đặc trưng quan trọng nhất của thể loại này. Và, tất nhiên là, Nugent thừa nhận rằng có thể không công bằng khi so sánh một bộ phim cổ điển với một chương trình TV nhái lại bộ phim đó, nhưng bản parody, bằng nhiều cách, đã tạo ra sự khác biệt.

Xem thêm: What The Hell Là Gì – What The Hell Nghĩa Là Gì

Vấn đề là trong parody, độ tương phản cực kỳ thấp. Và độ tương phản lại được coi là yếu tố trung tâm trong điện ảnh đen – trắng. Trong bản parody, “không có nhiều sự khác biệt” giữa cùng sáng nhất và vùng tối nhất. So sánh điều này với cảnh tương ứng trong Casablanca, nơi “Phần tối nhất hiển thị trên màn hình gần như là màu đen, còn phần sáng nhất hiển thị trên màn hình gần như là màu trắng.”

Theo Nugent, khi làm tốt, “sự đơn giản của đen – trắng có nghĩa là mắt người có thể nhìn ra nhiều chi tiết trong shot hơn”. Nhưng video không phải là một bài luận sâu sắc về vấn đề sự khác biệt giữa điện ảnh màu và đen – trắng. Thay vào đó, bằng cách cẩn thận sử dụng các yếu tố của điện ảnh đen – trắng, các nhà làm phim đang làm phim màu tạo ra được cảm giác trong phim noir sẽ có thể nhận được kết quả tuyệt vời hơn khi họ bỏ qua những nguyên lý đơn giản mà một bộ phim đen – trắng điển hình sử dụng. Ví dụ về việc các bộ phim màu đã thành công trong việc tạo ra được cảm giác thường thấy trong phim noir, video nhắc đên các tác phẩm của David Fincher cùng nematographer Darius Khondji như Se7en (1995), một bộ phim hiện đại sử dụng rất nhiều yếu tố thường thấy trong các phim noir cổ điển, từ tâm trạng rùng mình cho đến, như lời của Roger Ebert, “những địa điểm thoáng đãng… của bóng tối, của những ngõ hẻm, của những cánh cửa hậu của những tòa nhà sang trọng, nhưng căn hộ.”

Đây là một video thú vị, không chị dành cho điện ảnh trắng đen mà còn cho việc kể chuyện trong tất cả các thể loại phim, và cho tất cả các nhà làm phim quan tâm đến nghệ thuật sáng tối để tạo ra những hình ảnh đẹp trong phim.

Chuyên mục: Hỏi Đáp