Ai chả có định nghĩa. Mình sợ nhất từ đấy, ‘định nghĩa’, nên mình chả bao giờ định nghĩa. Mình chưa bao giờ là một con người có tài với các thứ học thuật. Vì đụng tới khái niệm là mình chỉ muốn xé giấy.

Bạn đang xem: Punk là gì

Mình biết tới ‘punk’, dù nó là gì đi nữa, nói thật là từ hồi 2006, 2007; vì mình tưởng những Avril Lavigne, The Click Five, Greenday, Simple Plan, blink-182,… là punk vãi của cả quả đất rồi (vì tag của file mp3 16kbps ngày xưa là vậy, và mình 14, 15 tuổi). Và thứ âm nhạc đó, lúc bấy giờ, MTV HTV7 đồ, cộng thêm việc biết tới guitar khiến mình muốn tự tạo ra công thức gì đó để thoát khỏi thế giới. Lúc đó mình siêu ngu tiếng Anh (chuyên Toán, thằng nào chả ngu tiếng Anh) và không tiếp xúc nhiều với Internet (cho tới thật sự 2010). Mình có vài phút ít ỏi để tìm lời bài hát của bọn punk này, rồi đem cho giáo viên hỏi lời này có nghĩa gì. Giáo viên cũng chả hiểu mẹ gì. Em ‘chia thì’, ‘học theo công thức’, em làm bài cho đúng, thì điểm em cao thôi, punk là gì vậy cô không biết. ‘Thức Tôi Dậy Khi Tháng Chín Hết’. Vớ vẩn. Thua. Mà không ý gì đâu nha. Cô hiền, cô dễ thương, cô thích nghe mình chơi “Yesterday” hôm ngoại khóa. Tội nghiệp cô, không trách không cáu gì cô.

Rồi mình đọc về punk rồi ‘punk style’ này kia tóc dựng đứng nhọn hoắt, quần áo điên khùng đồ, vẫn hồi 2009, 2010. Tới đây mình bắt đầu có khái niệm về việc chả hiểu mẹ gì về khái niệm. Các link đều hướng vè Smashing Pumpkins, Ramones, rồi mấy chú Pistols,.. Mà với gu Pop như mình thì nghe các band này lúc đó thật sự chả hiểu gì luôn.

Rồi mình nghe heavy metal, hard rock. Cũng chả phân biệt được cái mẹ gì. Thứ nào càng xa với thứ mình đã biết thì mình càng nghe. Thế thôi. Chắc đó giả bộ là gu. Hoặc là mình đéo có gu. Xong lớn lên tới 2012 đồ khi 19, 20 tuổi thì ráng tham gia cộng đồng rock đồ, ai cũng muốn phổ cập đủ thể loại đủ nhánh, đủ thứ. Mình cũng về research, càng nghe càng đau đầu, mất hết cảm xúc. Chắc với mình là vậy, định nghĩa ồ rock đó rock kia xong mình ồ ra thế, xong chả bao giờ muốn nghe lại luôn.

Con người mình nó hơi kì, mình chia sẻ ở đây ai đọc được đừng áp dụng nha. Rõ ràng tất cả những người xung quanh mình đều vận hành theo kiểu, dù tò mò hay không cũng sẽ tin vào những thứ đã được kiểm chứng. Ồ đó là indie đấy, ờ như thế mới gọi là chuẩn tần số âm thanh, rồi à đó mới là cafe ngon, rượu này hậu vị hạ vị nó thế này kia lắm, bia thì cũng phải thơm, đắng nó phải thế này bọt nó phải thế kia.

Indie là nhạc của dân không có tiền đi thu âm ở mấy hãng đĩa phòng thu to oách, đành mò mò tự thu ai dè hay hơn cả bọn chuyên nghiệp nó làm. Xong có tiền thì đi thu ở bọn chuyên nghiệp nhưng nghe dở ẹc luôn. May sau đó vẫn còn tiền và có thêm kinh nghiệm ăn cướp được của bọn chuyên nghiệp, bái bai bọn chuyên nghiệp về nhà tự thu tiếp thì nó lại hay. Sau này có máy tính laptop sample này kia nữa thì còn dễ hơn nữa.

Xem thêm: Msb Là Gì – Msb Là Ngân Hàng Gì

Chuẩn âm thanh cấp vũ trụ như mấy album mới của Imagine Dragons thì nói thật mình không nuốt được. Trong khi ông Jack White lâu lâu solo mấy câu nhịp lag tùm lum nghe hay vãi.

Cafe “ngon” nhất mình muốn uống vẫn là ở quán quen ở Đà Lạt. Chắc Trung Nguyên, mặn mặn, lâu lâu xộc lên cả bắp khét, pha bằng phin nhôm nhìn vô cùng unhealthy. Xui xui có ngày múc đường bỏ vào có cả mùi kiến,

Rượu, bia. Ngon, uống. Dở, uống rồi lần sau cho vào blacklist. Chỉ muốn say thì cứ nốc whiskey rẻ tiền.

Muốn thực sự cảm nhận thì research, ghi lại đồ uống đồ ăn gì mình thích, từng mùi, từng loại nhiệt độ, từng lúc, nó giống cái gì. Có khi định nghĩa bảo mùi caramel và nguồn gốc có khi cũng từ caramel nhưng bản thân nghe giống mật ong hay mạch nha gì cũng nên.

“Không em sai rồi, nó là mùi caramel”. Thì thôi, kệ mẹ em.

Xem thêm: Quốc Huy Là Gì – Khái Niệm Về Quốc Huy

Mình chả bao giờ hiểu nổi định nghĩa, mà từ khi hiểu ra điều đó mình mới có chính kiến.

Chuyên mục: Hỏi Đáp