14 Dấu hiệu của bệnh Trầm Cảm ở những người trẻ tuổi Update 12/2024
Xin chào các bạn! Từng là 1 người bị trầm cảm, và đã thoát ra khỏi được nó. Hôm nay mình xin tâm sự với các bạn về về cái căn bệnh Trầm Cảm này. Cảm nhận của mình về bệnh trầm cảm, những dấu hiệu của bệnh trầm cảm tuổi teen, mới lớn, đôi mươi và cách mình đã vượt qua nó.
Và đây hoàn toàn là chia sẻ về các nhìn nhận và cảm nhận cá nhân nhé!
Thời gian mình bị Trầm Cảm
Mình từng bị trầm cảm một thời gian khá dài ở những năm đầu đại học. Nhưng ngay cả bản thân tớ và gia đình hay bạn bè cũng chẳng ai nhận ra.
Bản thân thì quẩn quanh trong mớ cảm xúc tiêu cực không biết cân bằng vì chả có ai ở bên. Gia đình thì cứ xoay vòng trong những cuộc cãi vã và bạn bè thì quá trẻ để nhận ra được đứa bạn mình đang bị trầm cảm.
Đến sau này, khi thoát được khỏi những nỗi buồn cũng như sự tiêu cực và sống tích cực hơn tớ mới biết mình từng mắc trầm cảm. Có lẽ là trong thế giới hiện đại này, tiềm ẩn trong mỗi con người chúng ta đều có mầm mống của sự trầm cảm này.
Tuy trầm cảm có thể dẫn đến hậu quả lớn nếu mình không tự vực bản thân mình dậy được. Nhưng tớ sẽ cảm ơn nó, bởi nó đã từng là một phần trong cuộc sống của tớ, để đưa tớ trở thành con người của ngày hôm nay. Con người sống tích cực và luôn nhìn nhận mọi việc thật nhẹ nhàng, biết được hạnh phúc đơn giản là sống cuộc sống tự do tự tại, được làm điều mình thích.
Kiến thức là một trong những điều quan trọng trong cuộc chiến chống lại trầm cảm. Bởi vì chúng ta phải biết mình đang có các dấu hiệu của trầm cảm hay không, từ đó thực hiện điều quan trọng nhất, vực bản thân dậy khỏi sự tiêu cực đó.
14 Dấu hiệu của bệnh trầm cảm
Theo trang NIMH thì nếu bạn có một vài dấu hiệu (khoảng 4) trong những dấu hiệu dưới đây kéo dài liên tục 2 tuần, thì bạn đang mắc trầm cảm:
Tâm trạng buồn bã, lo lắng hoặc “trống rỗng” liên tục
Cảm thấy tuyệt vọng, hay bi quan
Cáu gắt
Cảm giác tội lỗi, vô giá trị, hoặc bất lực
Mất hứng thú hoặc niềm vui với các sở thích hoạt động
Giảm năng lượng hoặc mệt mỏi
Di chuyển hoặc nói chậm
Cảm thấy bồn chồn hoặc gặp khó khăn trong việc ngồi yên tại chỗ
Khó tập trung, ghi nhớ hoặc ra quyết định
Khó ngủ, thức dậy vào buổi sáng sớm hoặc ngủ quá nhiều
Tăng hoặc giảm cân quá nhiều
Suy nghĩ về cái chết hoặc tự tử, hoặc cố gắng tự tử
Đau đầu, chuột rút hoặc các vấn đề về tiêu hóa mà không có nguyên nhân rõ ràng và / hoặc không đỡ ngay cả khi điều trị
Những suy nghĩ khi bị Trầm Cảm
Tớ không nhớ rõ mình từng có những cảm giác nào trong các cảm giác bên trên. Nhưng tớ nhớ rõ nhất là mình có cảm giác chán nản, không muốn trò chuyện tiếp xúc với mọi người, chán ăn và nhất là suy nghĩ tự tử luôn hiển hiện trong đầu.
Lúc nào cái suy nghĩ chết đi nó cũng lảng vảng trong đầu tớ, nghĩ rằng nếu chết rồi chắc đỡ phải đau đầu, mệt mỏi nữa, may mắn thay là sự hèn nhát đã cứu sống cái mạng này, vì sợ đau nên vẫn chưa dám chết.
Nhưng không có ai biết điều này cả, vì cả nhà tớ đang bận chiến đấu với nhau và với cuộc sống. Hoặc lỡ ai biết tớ có suy nghĩ đó lại phán một câu vào mặt là “Điên, thần kinh, rửng mỡ, sướng quá nên hóa dồ… ” hoặc một số mỹ từ khác. Chả ai quan tâm đến cảm xúc của một đứa 18 tuổi và coi việc bị mắng là điều bình thường.
Trải qua Trầm Cảm như thế nào?
Hiện tại tớ không đổ tội cho ai cả, tớ không đổ tội cho bất kỳ ai, thậm chí tớ còn từng đổ tội cho chính mình vì đã có suy nghĩ điên rồ như vậy. Kiểu như nếu ngày nào bạn cũng bị nói mình là một con lợn thì lâu dần bạn cũng trở thành một con lợn ấy.
Nhưng người Việt Nam mình vẫn chưa nhận thức được tầm quan trọng của việc xem xét đến những người bị mắc trầm cảm, chả ai mong muốn mình suy nghĩ như vậy cả. Chỉ là mỗi người sẽ có những kiểu tính cách và suy nghĩ khác nhau, điều này là không sai, không bao giờ sai.
Cái sai là không nói ra được lòng mình, cái sai là lúc cần sẻ chia cảm xúc thì xung quanh chả ai chịu lắng nghe. Cái sai là những người nghe coi cảm xúc được chia sẻ đó là điên rồ.
Là ăn no rửng mỡ và cái sai là bản thân mình không tự vực mình dậy được, bị đắm chìm vào cái đống cảm xúc tiêu cực đó.
Cô gái tuổi 25 nhìn lại cô gái tuổi 20 và tớ thật sự tự hào vì mình đã dám bứt ra được những nỗi ám ảnh cuộc sống của tớ ở tuổi 20.
Dám đấu tranh để thoát khỏi những điều tiêu cực mà bản thân mình đang suy nghĩ hàng ngày hàng giờ. Và tự hào vì bản thân mình đã không làm điều gì để mình phải hối hận.
Đã không cố tự tử, đã không rạch tay hay hủy hoại bản thân, đã không thử hút thuốc, uống rượu, đã không thử thuốc phiện hay các chất kích thích khác. Tớ tự hào vì bản thân mình.
Thế nhưng tớ nghĩ lại, không rõ cảm xúc hay suy nghĩ của người thân tớ là như thế nào. Tớ chỉ thấy, những người thân của tớ coi mấy cái chuyện đó là điều bình thường, hết sức bình thường, chả có gì đáng quan tâm cả, cứ cố chịu đi.
Phải, lúc nào cũng là 4 từ đáng ghét “cứ cố chịu đi”. Chịu đựng những điều đang hủy hoại con người mình từ bên trong. Chịu đựng cái việc mình đang dần biến thành cái xác không hồn. Lựa chọn xa gia đình là một quyết định đúng đắn, bởi tớ không còn phải chịu đựng những cảm xúc tiêu cực nữa.
Bởi tớ đã dần vực mình thoát khỏi những suy nghĩ tiêu cực, bởi tớ đã được tiếp xúc với cuộc sống và tự mình phát triển bản thân thành một con người của hiện tại. Không thành công kiểu như kiếm được bao nhiêu tiền, mua được nhà hay chung cư. Mà thành công bằng cá tính của chính mình và những trải nghiệm sống thú vị.
Và lần nữa, tớ không hề trách móc ai cả, tớ biết là mỗi người đều có những cảm xúc riêng. Và đúng ra là chính những người thân của tớ đã không kiểm soát được cảm xúc của mình.
Vậy nên hy vọng những người lớn hãy để ý cảm xúc của những đứa trẻ xung quanh mình, lúc chúng đang hoang mang. Chưa định hình được cách thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực thì hãy ở bên chúng, chia sẻ và tâm sự với chúng, làm bạn với chúng. Chúng ta là người lớn và có đủ kinh nghiệm để cân bằng được cảm xúc của mình rồi, nhưng những đứa trẻ thì chưa.
Cảm nhận sau khi bị Trầm Cảm
Người lớn vẫn phải đối mặt với trầm cảm chứ, nào là thất nghiệp, thất tình, mất niềm tin vào cuộc sống… hay trầm cảm sau sinh, và người lớn cũng cần những người ở bên để sẻ chia. Vậy nên hãy nhìn xung quanh mình xem người thân của mình có những dấu hiệu của trầm cảm không để có thể ở bên một cách đúng lúc.
Hoặc ngay chính bản thân chúng ta hãy học cách sống tích cực, nhìn đời bằng thái độ tích cực, tôn trọng cảm xúc của người khác bởi đôi khi chẳng ai có thể giúp chúng ta như chính chúng ta.
Note: Nếu hiện tại bạn có thể cảm thấy buồn, lo lắng, những chuyện buồn trong cuộc sống. Có thể sau khi đọc các bài viết về câu nói hay này rất có thể giúp ích nhiều với các bạn.